Có nhất tâm, có chánh niệm, thì giữa hồng trần bao vạn nẽo hay tận núi sâu âm u, đâu cũng là nơi ta tu dưỡng.

Thật ra, mục đích của tu hành chính là để giải quyết các vấn đề thực tế trong cuộc sống, bàn chuyện tu hành mà rời xa cuộc sống, khác chi đó là việc trốn tránh vấn đề. Bởi nên, đâu nhất thiết phải ở tận núi sâu mới là tu hành, nơi hồng trần rộng lớn, cũng là đạo trường khai triển cho việc tu hành.

Người ta thường nói, hành động bồi dưỡng thói quen, thói quen hình thành nên tính cách, tính cách sẽ quyết định vận mệnh. Trong công việc, khi xử lý một vấn đề phức tạp nào đó, chúng ta không chỉ cần phải hình thành thói quen mỗi một lần chỉ làm một việc, mà còn phải có ý thức tập trung cao độ, nghiêm túc nhìn nhận mọi thứ.

Nói một cách khác, ở bất kể trong hoàn cảnh nào, bất cứ thời điểm nào, chỉ cần bạn có một nội tâm vững chắc, với thái độ đúng đắn trong mọi việc, đó chính là giá trị cao quý của bản thân.

Có nhất tâm, có chánh niệm, thì giữa hồng trần bao vạn nẽo hay tận núi sâu âm u, đâu cũng là nơi ta tu dưỡng.

Tu hành là gì ? có phải vào chùa tụng kinh niệm Phật , chuyên tâm ngồi thiền, đọc kinh sách trong không gian yên tĩnh mới là tu hành ?

Kỳ thực, cuộc đời chính là sự tu hành đắt giá nhất.

Việc cân bằng giữa công việc và gia đình, giữa áp lực và sức khỏe, giữa dục vọng, sự vô thường, và hỉ nộ ái ố… giữ bản thân đứng vững trước nhiều bảng ngã dưới bức tranh đa màu sắc của cuộc sống, đó chính là một loại tu hành.

Kazulo Inamori, một trong bốn vị doanh nhân nổi tiếng nhất của Nhật Bản từng nói: “ làm việc chính là tu hành, môi trường làm việc chính là đạo trường. Mỗi một công việc, đều là một cơ hội tu hành. Sự tu hành trong công việc, không phải là  ngồi ngay ngắn nghiêm trang niệm kinh bái Phật, cũng không phải ra vẻ hiểu biết, nó là một hành vi được phát sinh từ nội lực mạnh mẽ”.

Phật Thích Ca Mâu Ni cho rằng, “ tinh tấn” là điều vô cùng quan trọng, là một trong những phương pháp để đạt đến cảnh giới giác ngộ trong tu hành. Tinh tấn là chỉ sự nổ lực trong công việc, tâm tư tập trung vào công việc trước mắt, tự giác đào sâu tiềm năng vốn có, phát huy hiệu quả bồi dưỡng nhân cách, tu luyện tâm tính, nâng cao trình độ, làm việc chăm chỉ không ỷ lại, một quá trình nổ lực ngày qua ngày sẽ rèn luyện được tâm hồn của bạn, đồng thời  nuôi dưỡng được nhân cách có chiều sâu.

Chúng ta, chỉ có một lần để sống, mỗi ngày đều phải sống với một thái độ nghiêm túc, và chân thành, và nếu như có thể kiên trì điều ấy trong thờ gian dài, thì bất kể người tầm thường nào cũng có thể trở thành nhân vật siêu phàm.

Lao động không những có thể sản sinh ra giá trị kinh tế, mà còn tạo ra giá trị cho nhân loại. Vì vậy, con người đâu cần rời xa chốn phàm trần này, vì bởi chỉ cần mỗi ngày thật sự cố gắng nổ lưc trong công việc làm, bồi dưỡng nhân cách thanh cao, bạn, sẽ có được cuộc sống tươi đẹp, an vui.

Thế gian này chỉ có những người không có chí tiến thủ, chứ không có việc nào không có tiền đồ.

Câu chuyện kể về người thợ mộc già, đã ngoài 60 tuổi, một hôm ông nói với chủ rằng mình muốn nghỉ hưu, về nhà cùng vợ con an hưởng tuổi già. Ông chủ không muốn ông nghỉ hưu, hết lần này lần khác níu kéo, nhưng lúc này người thợ mộc đã quyết tâm, không gì lay chuyển được, ông chủ đành chấp thuận.

Cuối cùng ông chủ hỏi ông ta có thể giúp xây một căn nhà cuối cùng được không, người thợ mộc già đồng ý. Trong quá trình xây nhà, người thợ mộc già đã không để tâm đến công việc nữa. Việc lựa chọn vật liệu cũng không chặt chẽ, nên xây nhà cũng không đúng chuẩn như trước kia, có thể nói, tinh thần kính nghiệp của ông đã không còn.

Ông chủ nhận ra điều đó nhưng không nói gì cả, chỉ là sau khi căn nhà hoàn thành, ông giao chìa khóa cho người thợ mộc, rồi nói: “Đây là nhà của ông, là món quà tôi tặng cho ông”. Người thợ mộc già sửng sốt, cả đời này ông đã xây bao nhiêu căn nhà, nhưng không ngờ rằng cuối cùng lại xây cho mình một căn nhà được làm cẩu thả như vậy. Nguyên nhân rốt cuộc là vì người thợ mộc già đã không coi tinh thần kính nghiệp, vốn là một phẩm chất cao quý của sự nghiệp để duy trì nó đến cuối cùng.

Một người để kính nghiệp trong một khoảng thời gian thì rất dễ, nhưng để từ đầu đến cuối trong công việc, đều coi tinh thần kính nghiệp là một phẩm chất nghề nghiệp của mình thì rất hiếm thấy. Tinh thần kính nghiệp đòi hỏi chúng ta làm bất kể việc gì đều phải chu toàn từ đầu đến cuối.

Một người cuối cùng sẽ trở thành người thế nào, không quyết định bởi thần linh, mà bởi chính thái độ sống, bao gồm trí tuệ và dũng khí của bản thân họ.

Sống không phải là hưởng lạc, mà đó là một trách nhiệm.

Chỉ có khởi hành, mới có thể đạt được lý tưởng và mục đích; chỉ có nỗ lực, mới có thể giành được thành công rực rỡ; chỉ có gieo hạt, mới có thu hoạch; chỉ có theo đuổi, mới có thể nếm trải thế nào là một con người đường đường chính chính.

Chỉ có chuyên tâm học hành, tập trung làm việc, tu hành trong công việc, tu luyện tinh thần nghề nghiệp trong công việc, tích cực thay đổi thái độ, giải phóng năng lượng sống ngày một mạnh mẽ hơn, mới có thể đạt được cuộc sống điềm đạm lành mạnh.

(HCĐ)